Kiến thức nuôi dạy con

ĐỪNG KHIẾN CON CÔ ĐƠN NGAY TRONG CHÍNH GIA ĐÌNH MÌNH

Một hiện tượng đáng báo động đang diễn ra trong nhiều gia đình, đó là việc chúng ta chỉ quan tâm tới vấn đề chăm sóc đầy đủ cho con cái về mặt vật chất. Mà vô hình chung chúng ta quên mất rằng những đứa trẻ luôn cần sự yêu thương để được phát triển toàn diện. Đừng khiến con cô đơn ngay trong chính gia đình mình.

Nhiều bậc cha mẹ bị cuốn vào vòng xoáy cơm, áo, gạo, tiền với cuộc sống mưu sinh, những công việc bận rộn mà bỏ lỡ thời gian yêu thương và bên con.

Bên cạnh đó, cũng không thể phủ nhận được tầm quan trọng của INTERNET đối với đời sống con người. Công nghệ đã len lỏi vào từng ngóc ngách, từng gia đình mở mang kiến thức trí tuệi, nhưng cũng kèm theo đó là những hệ luỵ, trong đó có MỐI QUAN HỆ giữa CHA MẸ - CON CÁI.

>> có thể bạn quan tâm: Tổng hợp những kinh nghiệm lựa chọn các khóa học tiếng Anh online cho trẻ em

Chúng ta đã từng thấy những cảnh này chưa?

- Những đứa trẻ không chịu ăn, cha mẹ dí điện thoại vào cho xem, chúng thật ngoan há miệng nuốt thức ăn "như một cái máy".

- Những đứa trẻ mới tập bò, cha mẹ cho chúng xem điện thoại để chúng ngồi yên, ngừng phá phách, để người lớn tập trung làm việc.

- Cả nhà ngồi với nhau, nhưng mỗi người một chiếc điện thoại...

Cha mẹ dành nhiều thời gian cho các thiết bị điện tử hơn là nhìn sâu vào đôi mắt con và lắng nghe con.

Nếu một ngày nào đó đi làm về, nhìn khuôn mặt đờ đẫn của đứa bé, chúng ta ngay lập tức hiểu rằng người lớn đã chọn chơi với trẻ bằng cách an nhàn nhất.

Chúng ta có thể mua rất nhiều sách hướng dẫn về cách nuôi dạy con. Nhưng sẽ đều lãng phí, không áp dụng được nếu chúng ta không DÀNH THỜI GIAN cho con.

Trong 6 năm đầu đời - cửa sổ vàng, con rất cần được bố mẹ dành thời gian bên cạnh, có thể chỉ khoảng 1 giờ mỗi ngày nhưng với 100% SỰ TẬP TRUNG chứ không phải bên con mà tâm trí lại ở một nơi khác.

>> Mời bạn xem thêm: Cách mẹ ‘thần đồng’ Đỗ Nhật Nam dạy tiếng Anh sớm cho con

Có thể công việc “DÀNH THỜI GIAN CHO CON” thật sự khó giữa bộn bề công việc. Nhưng nếu thật sự quan tâm, chúng ta sẽ có cách để tận dụng mọi cơ hội để chơi cùng con. Đưa đón con đi học, nấu ăn và cùng nhau dọn nhà, nuôi chó mèo, trồng cây cối, học về từng loại cây cỏ và loài vật,… Đừng coi đấy là chuyện nhỏ cha mẹ ạ. Bởi chính từ những câu chuyện nhỏ đó sẽ là cách để chúng ta làm bạn với con và ĐỊNH HÌNH được ĐỜI SỐNG TINH THẦN của con ngay từ khi còn bé.

Thời đại 4.0 kéo đến ồ ạt như một cơn bão, sự KẾT NỐI thật sự giữa cha mẹ và những đứa trẻ là một điều hoàn toàn cần thiết. Hãy tạo ra những ký ức hồn nhiên, sống động và vui vẻ trong thời thơ ấu của con bằng những trải nghiệm bình dị trong đời sống hằng ngày ba mẹ nhé.

>>> Mời xem thêm: Kỹ năng sống là gì? Tại sao phải cho bé học kỹ năng sống ngay từ nhỏ?

Kỹ năng sống là gì? Tại sao phải cho bé học kỹ năng sống ngay từ nhỏ?

Rèn kỹ năng sống cho trẻ là vô cùng quan trọng, bởi kỹ năng sống ảnh hưởng trực tiếp đến quá trình hình thành và phát triển nhân cách sau này của trẻ. Chính vì vậy, bé cần được học kỹ năng sống ngay từ nhỏ để định hướng phát triển cá nhân một cách tốt nhất.

Học kỹ năng sống

Vậy “Kỹ năng sống” là gì ? 

Chúng ta đã nghe cụm từ  “kỹ năng sống” và “giáo dục kỹ năng sống cho trẻ” rất nhiều. Nhưng để hiểu thì không phải ai cũng rõ. 

Theo Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), kỹ năng sống chính là những kỹ năng tâm lý xã hội và giao tiếp mà mỗi cá nhân cần có để tương tác với những người khác một cách hiệu quả hoặc ứng phó với những vấn đề hay những thách thức của cuộc sống hàng ngày. Theo UNICEF thì kỹ năng sống là kỹ năng tâm lý xã hội và giao tiếp cá nhân giúp cho con người đưa ra những quyết định có cơ sở, giao tiếp một cách có hiệu quả, phát triển các kỹ năng tự xử lý và quản lý bản thân nhằm giúp họ có một cuộc sống lành mạnh và có hiệu quả

Học kỹ năng sống tại pantado

Như vậy ,Giáo dục kỹ năng sống cho trẻ là giúp trẻ có thể ứng phó với các tình huống, thách thức trong cuộc sống hàng ngày, trẻ có thể tự làm chủ bản thân, ứng xử phù hợp với cộng đồng và xã hội, thích nghi, học tập hiệu quả, nâng cao sức khỏe tinh thần và thể chất, ứng phó tích cực trong các tình huống của cuộc sống.

>> Mời xem thêm: Cha mẹ nên làm gì khi con luôn đòi hỏi vô lý?

Tại sao phải cho bé học kỹ năng sống cho bé ngay từ khi còn nhỏ?

Cung cấp những tri thức, kiến thức trong sách vở cho các bé là điều tất yếu, thế nhưng cha mẹ luôn muốn con mình được phát triển một cách toàn diện thì việc phát triển kỹ năng sống không thể thiếu. Việc rèn luyện kỹ năng sống cho trẻ mầm non sẽ giúp cho trẻ biết cách làm việc với người khác, biết cách ứng xử đúng mực, biết cách xử lý các tình huống xảy ra bất ngờ một cách bình tĩnh, linh hoạt

Học kỹ năng sống tại pantado

– Rèn luyện kỹ năng sống từ khi còn nhỏ là cách tốt nhất giúp trẻ sớm có ý thức làm chủ bản thân, sống tích cực hơn, lành mạnh hơn và phát triển toàn diện sau này.

 – Học kỹ năng sống sẽ giúp bé hòa nhập vào tập thể, vào những môi trường mới và khẳng định vị trí của mình trong đó. 

– Khi gặp vấn đề khó khăn trong cuộc sống cũng như học tập trẻ sẽ tự tin và tìm được hướng giải quyết tích cực khi được trang bị kỹ năng sống

– Rèn kỹ năng sống là một cách giúp bé hoàn thiện nhân cách một cách tích cực hơn

Ba mẹ tham khảo video rèn luyện kỹ năng sống cho các con qua đây nhé:

https://drive.google.com/drive/folders/1siuyR3OjLN5TJ8tdo7NJpX1x5wwOlvqq?fbclid=IwAR1t1wJCTqUJTENv2qY8CGazUMxDhOrgC-jMdy1T45NBUJsOxxnoDSOaptI

>>> Có thể bạn quan tâm: Học tiếng Anh trực tuyến cho học sinh tiểu học

 

Cha mẹ nên làm gì khi con luôn đòi hỏi vô lý?
“Mẹ, con thích bộ đồ chơi đó!”, “Mẹ, con muốn ăn kem này cơ!”,“Mẹ không mua tối con không học bài nữa!”,... Hàng loạt câu lệnh này kèm với thái độ dùng dằng phát ra từ một cậu bé 5 tuổi đang nói chuyện với mẹ mình trong siêu thị. Càng lúc, cậu càng tỏ thái độ bất mãn và ương bướng hơn để đòi mua những điều mình muốn.
 
Mỗi khi đi ngang qua hàng quán, con đòi hết món này tới món khác nhưng lại ăn bỏ dở. Hay thậm chí ở nhà, con ra lệnh mẹ phải làm cái này, ba phải làm điều kia cho con.
Nhiều đứa trẻ đã đang dần trở thành “ông tướng”, “bà hoàng” trong chính ngôi nhà mình mà ba mẹ không hề cảm nhận được, thậm chí chỉ dạy trẻ qua loa mà không hiểu sâu xa tính cách đó sẽ ảnh hưởng đến tương lai con nhiều như thế nào.

>> Có thể bạn quan tâm: BA MẸ CÓ THƯỜNG PHẠT CON ÚP MẶT VÀO TƯỜNG HOẶC Ở TRONG PHÒNG TỐI KHI CON MẮC LỖI?

Do đâu trẻ hay đòi hỏi vô lý và ra lệnh cho ba mẹ mình như vậy?

 
#1: Phần nhiều do cách giáo dục, nuôi dạy của ba mẹ đã vô thức hình thành nên tính cách của một đứa trẻ. Con sinh ra như một trang giấy trắng, ba mẹ là người trực tiếp định hình tính cách cho con.
 
#2: Ngay từ lúc còn nhỏ, vì nghĩ bé không biết gì nên ba mẹ nuông chiều theo cảm xúc của con, làm mọi thứ cho con. Con muốn gì, đòi gì, ba mẹ đều cho, có thể do xót con, thương con thái quá hoặc do ba mẹ muốn tiết kiệm thời gian nên chiều theo ý trẻ cho nhanh chóng,... Mỗi lần đòi hỏi mà không bị phản đối, trẻ sẽ thấy việc này là bình thường và cứ thế dần tạo thành thói quen. Vì được chiều chuộng đã quen, con xem mình là nhất, điều gì cũng có thể đòi hỏi được từ ba mẹ nên trẻ sẽ trở thành những “ông tướng”, “bà hoàng” trong nhà.
 
#3: Và rồi ba mẹ phải đối mặt với những đòi hỏi vô lý của con, sự ngang bướng của những “ông tướng”, “bà hoàng” khi không đáp ứng được yêu cầu. Chúng ta sẽ không lạ gì cảnh đứa bé khóc lóc khi không được mua cho bánh kẹo, hay bỏ bữa ăn, nổi giận đùng đùng đóng cửa “ầm” vì mẹ nấu món không đúng ý,...
 
#4: Khi lớn lên và ra ngoài xã hội, con dễ bị cô lập, bị mọi người dần xa lánh vì luôn đặt cái Tôi lên hàng đầu, thích sai khiến người khác làm theo ý mình, luôn cho mình là người quan trọng nhất.
 

Vậy thì dạy con như thế nào để trẻ không trở thành những “ông tướng”, “bà hoàng”?

  1.  Không cấm ba mẹ nuông chiều theo cảm xúc của con, nhưng cần nuông chiều một cách hợp lý và đúng hoàn cảnh.
  2. Ba mẹ không nên nghĩ “Con nhỏ không biết gì”, “Chiều một chút có sao đâu” và đợi “Con lớn rồi dạy”. Thật ra, tính cách của con dần hình thành ngay từ lúc còn bé. Từ những việc nhỏ như xếp quần áo, gấp chăn, quét nhà, để giày dép ngăn nắp,... ba mẹ nên để con làm trong khả năng của mình để con quen dần. Mai sau, bé sẽ biết tự lo những việc cần thiết cho bản thân mà không phải việc gì cũng ba mẹ làm giúp.
  3. Ba mẹ nào cũng yêu thương con nhưng yêu thương không đồng nghĩa với chiều chuộng. Ba mẹ không cấm con, mà mỗi việc làm, mỗi đòi hỏi nên kèm theo một điều kiện nào đó.
  4. Ví dụ, mẹ cho con xem phim hoạt hình nhưng trước hết con phải làm bài tập về nhà xong đã. Có thể vài lần con trẻ sẽ khó chịu, thậm chí có thể từ chối, nhưng ba mẹ cần kiên trì và khéo léo giải thích cho con hiểu, vài lần con sẽ thích nghi.
  5. Khi ba mẹ mua gì cho con, cần dạy con biết quý trọng món quà đó. Mai này, nếu ai cho trẻ cái gì, con sẽ biết ơn chứ không phải xem là lẽ tất nhiên, rồi lần sau lại đòi hỏi.
Không đứa trẻ nào sinh ra đã trở thành “ông tướng”, “bà hoàng”, mà cách giáo dục của ba mẹ sẽ quyết định đứa trẻ là ai. Vì vậy, ba mẹ cần hiểu con và hiểu cả những kiến thức hay, bổ ích để đồng hành cùng con, nuôi dạy con trở thành người biết lẽ, cá tính nhưng văn minh lịch sự.
BA MẸ CÓ THƯỜNG PHẠT CON ÚP MẶT VÀO TƯỜNG HOẶC Ở TRONG PHÒNG TỐI KHI CON MẮC LỖI?
Khi con mắc lỗi các mẹ thường dạy dỗ con bằng cách nào? Bằng đòn roi hay bằng hình phạt bắt con úp mặt vào tường? Xu hướng dạy con không đòn roi đang dần được đề cao, và thay vào đó là những hình phạt nguội, mềm mỏng hơn ví dụ như phạt con úp mặt vào tường hay để con ngồi trong phòng yên tĩnh để tự ngẫm về lỗi mình phạm phải.
Tuy nhiên, các mẹ dùng hình thức phạt này quá thường xuyên có thể gặp tác dụng phụ. Phạt con úp mặt vào tường có thể gây áp lực tâm lý hoặc khiến con suy nghĩ theo hướng khác chứ không phải nghĩ về lỗi lầm của mình.


Cho con ngồi trong phòng tối để con biết sợ

 
Có tình huống như sau: Một lần người mẹ thấy con lấy bút màu vẽ một bức tường, nhìn tường trắng tinh giờ có hình vẽ không đẹp, người mẹ tức giận bắt con nhận lỗi và xin lỗi. Nhưng con cứ trơ ra, mẹ càng nói càng làm tới, tiếp tục vẽ.
Lúc này người mẹ không chịu được nữa, liền cho con vào phòng chứa đồ tối: “Con ngồi trong này một mình đi, khi nào con nhận lỗi thì mẹ cho ra”. Chẳng được bao lâu con gái chị đã khóc và xin lỗi rối rít mà mẹ chẳng cần đáɴh roi nào. Từ đó người mẹ thấy con hư là cũng dùng chiêu này.
Tuy nhiên nếu nghĩ cho sâu xa hơn thì rõ ràng việc này không có hiệu quả lâu dài, đứa trẻ không hề nhận ra lỗi mình thực sự ở đâu mà chỉ xin lỗi mẹ vì sợ hãi do bị nhốt. Lâu dần, đứa bé sẽ có những vấn đề tâm lý nhất định.
 

Mặt trái của việc phạt con úp mặt vào tường vào tường hoặc nhốt vào phòng tối

 
Việc phạt con úp mặt vào tường hoặc nhốt con vào phòng một mình được xem là hiệu quả vì cho con có thời gian yên tĩnh tự suy nghĩ về lỗi sai của bản thân và đỡ phải dùng đến đòn roi, la mắng. Nhưng đó là suy nghĩ của phụ huynh chứ với trẻ con, chúng lại hoàn toàn nghĩ khác.
1. Trẻ phải thỏa hiệp với bố mẹ, chịu xin lỗi vì bị phạt úp mặt vào tường lâu khó chịu hoặc nhốt trong phòng làm con sợ, nhưng trẻ chưa hiểu sâu sắc về lỗi lầm của mình, việc trẻ nhận lỗi về mình đã trở thành sự thỏa hiệp bất lực, không xuất phát từ việc tự con biết lỗi.
2. Khi trẻ quay mặt vào tường, trẻ có thể không nghĩ gì cả, trẻ chỉ im lặng chờ bố mẹ bình tĩnh lại, đứng như một pho tượng trống rỗng hoặc con sẽ tự suy tưởng, nghĩ ngợi những thứ không liên quan trong đầu chứ không nghiền ngẫm lỗi sai như bố mẹ nghĩ.
3. Đối với một số trẻ, chúng sẽ bị gánh nặng tâm lý. Một số bố mẹ bắt con đứng yên nhìn vào tường và không được di chuyển, không nói chuyện gì đến con. Nhưng làm như vậy trẻ sẽ cảm thấy cô đơn, bơ vơ và bị bố mẹ bỏ rơi, sẽ gây ra nỗi sợ hãi bên trong của trẻ.
Tâm lý học cũng đề cập rằng khi trẻ bị người lớn phớt lờ, trẻ sẽ có cảm giác khó hiểu hoặc tức giận, trẻ càng né tránh giao tiếp với người lớn để thể hiện sự phản kháng của mình.
CON NÓI TRỐNG KHÔNG - ĐỪNG ĐỢI TRỞ THÀNH THÓI QUEN RỒI MỚI BẮT ĐẦU SỬA
Nói trống không là một hiện tượng bình thường ở trẻ, nhưng nếu thường xuyên nói trống không là điều đáng lo ngại. Điều này không chỉ làm cho người đối diện cảm thấy khó chịu vì không được tôn trọng mà còn ảnh hưởng đến khả năng diễn đạt, nhân cách của bé sau này. Con có thể dễ hình thành những tính xấu như thiếu kỷ luật, vô tâm, cộc cằn,... khi lớn lên.
 

Ba mẹ nên làm gì?

 
Ở vấn đề này, ba mẹ không nên nghĩ “Trẻ chưa biết gì, đợi lớn rồi dạy” mà cần uốn nắn, định hướng, chỉnh sửa cho con ngay từ khi con nhỏ. Ba mẹ cần cho con hiểu rằng việc nói như vậy với người lớn là điều không nên, thiếu lễ phép, thiếu tôn trọng người lớn và có thể làm tổn thương họ, sau đó hướng dẫn con nói lại câu đúng để dần hình thành thói quen ở trẻ.

Bố mẹ hãy làm gương cho con và tôn trọng con

Những lời nói và hành động của bố mẹ rất ảnh hưởng đến con cái mình. Vì vậy cha mẹ hãy luôn để trẻ nhìn thấy những điều tích cực. Con sẽ học hỏi từ chính bố mẹ và bắt trước hành động của bố mẹ mình đầu tiên. Trẻ nhỏ sẽ không ngừng học hỏi bố mẹ về cách cư xử hành động và thái độ. Đó là lý do tại sao các hành vi ở nhà cha mẹ  cần phải làm gương đúng đắn. Khi bố mẹ hỏi con nói chuyện với con cũng nên hỏi có chủ ngữ vị ngữ: "Con có ăn gì không, mẹ lấy cho" thay vì "Ăn gì không?"

Đồng thời, ba mẹ nên dành một chút khen ngợi mỗi khi bé xưng hô đúng mực, nói lời hay ý đẹp. Có như vậy, con sẽ cảm thấy vui, được khích lệ và tiếp tục phát huy những hành vi ứng xử lễ phép. Đặc biệt, ba mẹ nên làm gương cho trẻ, bởi vì con sẽ học theo những gì ba mẹ thể hiện. Khi nói chuyện với con, ba mẹ nên dùng những câu từ đầy đủ như: “Con có mệt không?” thay vì nói trống không “Mệt không?”.
 
Việc ứng xử có văn hóa sẽ nói lên chúng ta là ai trong tương lai, gián tiếp đem đến cho con trẻ nhiều cơ hội, thành công và hạnh phúc hơn nếu biết cư xử đúng đắn, văn minh, lịch sự. Ba mẹ cần kiên trì đồng hành, uốn nắn con từ khi còn bé để con trở thành một người có ý thức, nhân cách tốt đẹp trong tương lai nhé!
Hãy rèn cho trẻ thói quen trách nhiệm với những việc chúng gây ra
Một ngày nọ, người con trai hai tuổi của tôi u đầu vì hậu đậu mà đâm vào bàn. Nó khóc ầm ĩ một hồi lâu. Tôi đã ra khỏi phòng và bước tới cạnh bàn, lớn tiếng hỏi:
- Này! Bàn, ai làm bạn bị thương và khóc nhiều quá vậy?
Nó ngừng khóc và nhìn tôi với những giọt nước mắt trên mặt. Tôi vuốt ve cái bàn và hỏi:
- Ai làm bạn đau thế?
Con trai nhìn tôi: “Ôi, là con đó bố“.
Tôi nói: “Thế con xin lỗi cái bàn chưa?“.
Nó nói: “Mình xin lỗi“, và cúi chào cái bàn.
Kể từ đó, nó đã học được cách chịu trách nhiệm.
 
 
 
Khi gặp phải tình huống tương tự như thế hầu hết các bà mẹ sẽ lại dỗ dành con và “đánh chừa” những cái mà làm con bị đau, dẫu biết cha mẹ nào mà chả thương con, nhưng hãy giải thích về việc chúng làm là đúng hay sai giúp trẻ nhìn nhận ra vấn đề. Và cứ vài lần như thế, ta vô tình tạo lên những thói quen trốn tránh những việc mà chúng gây ra.
 
Với câu chuyện trên có thể sẽ có nhiều ý kiến và quan điểm khác nhau. Tuy nhiên, việc để trẻ chịu trách nhiệm cho hành vi của mình là điều cần thiết để xây dựng lòng khiêm nhường, tôn trọng mình và tôn trọng người khác. Đồng thời, nó còn giúp mọi đứa trẻ trở nên dũng cảm hơn khi chúng biết đối diện với chính những nhược điểm của mình. Thành thật với bản thân và ngưng đổ lỗi sẽ khiến trẻ có nhiều niềm vui và hạnh phúc trong cuộc sống.
Điều tuyệt vời nhất là khi ba mẹ dạy con biết yêu thương
Yêu thương bản thân và những người xung quanh là điều ha mẹ luôn mong muốn con cái chủ động. Tuy nhiên không phải đứa trẻ nào cũng có khả năng thiên bẩm để có lòng trắc ẩn với thế giới xung quanh đo đó sự dạy dỗ, định hướng của cha mẹ đóng một vai trò rất quan trọng. Những phương pháp dưới đây em hy vọng sẽ giúp cho ba mẹ có thêm được phần nào những kinh nghiệm, bài học, quý báu về nuôi dạy con thành tài:

Bố mẹ hãy tạo nên một môi trường luôn được yêu thương cho trẻ

Hiệu quả nhất để một đứa trẻ cảm nhận được khái niệm trừu tượng như yêu thương là để trẻ được sống trong môi trường tràn ngập yêu thương thường xuyên. Việc thể hiện tình yêu thương với trẻ chỉ đơn giản là lắng nghe trẻ nói, cùng thực hiện một hoạt động chung, tôn trọng những hậu quả trẻ gây ra và kiên nhẫn cho trẻ cơ hội thay đổi… Từ những hành động nhỏ như vậy trẻ sẽ cảm nhận được tình yêu thương, ghi nhớ và sao chép lại để gửi yêu thương đến người khác.
Bố mẹ phải là gương cho trẻ noi theo
Đối với các bé, bố mẹ là những người thầy đầu tiên và lĩnh hội nhiều nhất, có thể nói gần như trẻ chính là bản sao của cha mẹ. Do đó cha mẹ hãy thể hiện sự kính trọng, tình yêu thương đối với ông bà, hãy chia sẻ khó khăn với những người có hoàn cảnh cơ nhỡ, thiếu thốn, đồng thời giúp đỡ những người gặp phải tình huống bất trắc… Đôi khi chỉ bằng những hành động nhỏ như vậy trẻ sẽ ghi nhớ, bắt chước và tái hiện lại ở hoàn cảnh khác.

Dạy bé yêu thương con người từ câu chuyện, bài hát

Không phải ngẫu nhiên mà những lời ru, những câu truyện cổ tích, truyện dân gian được lưu truyền từ xưa đến nay. Trong mỗi câu chuyện sẽ có những nhân vật thiện và ác, hành động đúng và sai… Cha mẹ hãy để cho trẻ tiếp cận với một số những câu chuyện kinh điển như Tấm Cám, Cây Khế, Tích Chu, Sự tích cây Vú Sữa… Khi kể chuyện hãy đặt câu hỏi cho con như: con thấy nhân vật ấy hành động như thế nào? Nếu là con thì con sẽ làm gì?... Đồng thời có câu nói chốt về nhân vật/hành động đó là đúng hay sai, tác dụng/tác hại của hành động đó như thế nào...để bồi đắp cho trẻ.
Dạy trẻ cách thể hiện tình yêu thương thường xuyên.
 
Nếu cha mẹ chỉ luôn nhắc trẻ phải biết yêu thương bản thân và người xung quanh sẽ rất khó để trẻ thể hiện bằng hành động. Cha mẹ hãy chỉ rõ những hành động thể hiện sự yêu thương như biết kính trọng người lớn tuổi, biết nhường nhịn cho em nhỏ, biết sẻ chia với bạn bè, biết giúp đỡ người gặp khó khăn, biết quan tâm, hỏi han người khác khi ốm đau, mệt nhọc,… Ngay cả việc bé luôn biết nghe lời, chăm ngoan, học giỏi cũng chính là biểu hiện của việc bé biết yêu thương bản thân, yêu thương gia đình.

Dạy bé cách yêu thương con người từ những tấm gương sáng

Cha mẹ hãy chỉ cho bé những câu chuyện thú vị về yêu thương con người trong các bài báo, bản tin mà cha mẹ đọc được. Hãy nói với bé về những tấm gương, số phận không may mắn nhưng lại nỗ lực, cống hiến cho xã hội, và những gì họ đã làm, kết quả ra sao, họ được xã hội trân trọng, yêu mến, giúp đỡ như thế nào để bé có thể biết cách tự nhủ mình phải cố gắng hơn, nỗ lực hơn, biết yêu thương con người hơn, biết sống vì người khác.

Luôn khen ngợi khi bé có hành động đúng

Một khi bé biết yêu thương, quan tâm người khác dù chỉ với một hành động nhỏ như chia sẻ đồ chơi, thức ăn với bạn, lễ phép chào hỏi người lớn, hỏi han bố mẹ đi làm có mệt không,… cha mẹ cần phải khen ngợi trẻ ngay và nói cho chúng hiểu những hành động đó chính là yêu thương con người để trẻ nhớ và tạo nên thói quen tốt. Khi được khen ngợi, ghi nhận trẻ sẽ cảm thấy rất vui và sẵn sàng lặp đi lặp lại hành động tốt đẹp ấy.
"5 PHÚT THỦ THỈ": CÁCH BỐ MẸ NHẬT "MƯA DẦM THẤM LÂU" TẠO NÊN MỘT ĐỨA TRẺ TỐT
Buổi tối, trước khi con đi ngủ là một thời điểm tuyệt vời để các bà mẹ, các ông bố thể hiện tình cảm với con, đặc biệt khi bạn đã xa con cả một ngày dài. Ở Nhật có nhiều ông bố bận rộn đi làm về muộn nhưng vẫn cố gắng dành thời gian buổi tối nằm ru con ngủ, đọc truyện cho con nghe, thì thầm với con những lời yêu thương hay kể chuyện, kể về ước mơ của mình cho con nghe.
Theo nghiên cứu khoa học, lúc trẻ chập chờn vào giấc ngủ, mọi thông tin trẻ nghe sẽ được lưu giữ hoàn toàn vô thức vào não bộ. Vì vậy, khi một đứa trẻ tiếp nhận những lời thủ thỉ lúc chúng vừa ngủ, những lời thủ thỉ này có thể êm ái đi vào tiềm thức của con. Các nhà giáo dục nổi tiếng của Nhật Bản như Shichida, Ibukai Masaru khuyên rằng cha mẹ hãy ru ngủ cho con bằng bài hát, đọc ehon, trò chuyện hay nói về những gì mình muốn khuyên con... sẽ có hiệu quả rất lớn.Mục đích của phương pháp này là dùng những lời lẽ yêu thương, những mong muốn tích cực bạn dành cho con, giúp điều chỉnh những nét tính cách không tốt ở con, đồng thời giúp cải thiện chức năng não bộ của con và cải thiện trí nhớ; thay đổi đứa trẻ nổi loạn thành đứa trẻ biết vâng lời, biến đứa trẻ thiếu tự tin thành đứa trẻ tự tin đầy nhiệt huyết.
Các bước mà bố mẹ cần thực hiện trong phương pháp này:
1. Thủ thỉ chính
[Tên của bé], bố/mẹ biết hiện giờ con đang ngủ rất ngon, nhưng một phần trong não con vẫn còn thức và lắng nghe những điều bố/mẹ đang nói với con. Và con sẽ nhớ tất cả mọi điều bố/mẹ nói.
2. Thủ thỉ về tình yêu thương
[Tên của bé], bố/mẹ thương con nhiều lắm. Con là một đứa trẻ rất ngoan.
Bởi vì con lúc nào cũng vui vẻ và lễ phép, bố/mẹ thương con rất nhiều.
3. Thủ thỉ về mối liên hệ giữa bố/mẹ và con
Bố/mẹ lúc nào cũng ở bên con nên con sẽ không bao giờ phải cảm thấy cô đơn và lo lắng điều gì hết.
4. Thủ thỉ về sự thay đổi mà bạn mong muốn ở con:
[Tên của bé], con là một thiên tài... Con sẽ có thể tự thay đổi…
5. Cuối cùng, hãy kết luận bằng nêu ra những lợi ích khi con tự thay đổi và nghe lời.
Ví dụ: Một người mẹ mong muốn con của mình sẽ ngoan ngoãn tự giác ngủ trưa. Thực hiện theo các bước của phương pháp trên, mỗi tối trong vòng 5 phút sau khi con vừa ngủ, mẹ sẽ nhẹ nhàng thì thầm vào tai của con mình:
“Su, con yêu của mẹ, con đã ngủ say chưa? Mẹ biết hiện giờ con đang ngủ rất ngon, nhưng một phần trong não con vẫn còn thức và lắng nghe những điều mẹ đang nói. Su là một đứa trẻ luôn vui vẻ, biết vâng lời, là một đứa trẻ ngoan nên bố và mẹ và tất cả mọi người đều rất yêu thương con. Mẹ tự hào về con, con gái yêu ạ. Bố mẹ lúc nào cũng ở bên con nên con sẽ không bao giờ phải cảm thấy cô đơn và lo lắng điều gì hết. Su à, con là một thiên tài nên mẹ tin con có thể tự thay đổi thói quen ngủ của chính con. Con sẽ cảm thấy buồn ngủ sau khi ăn trưa. Khi điều đó xảy ra, con hãy tự vào giường ngay lập tức và con sẽ ngủ rất ngon. Con sẽ thích ngủ trưa rất nhiều, mẹ chắc chắn đấy. Con sẽ cảm thấy thật thoải mái và tốt hơn khi con có một giấc ngủ trưa thật ngon đấy. Con hãy ngủ thật ngoan con nhé.”
Có một số ghi nhớ mà bố mẹ nên nằm lòng khi thực hiện phương pháp này. Trước hết, việc gì cũng cần thời gian, không thể nào ngày một ngày hai mà hiệu quả ngay được, bố mẹ cần kiên nhẫn làm theo đúng các bước trên một cách đều đặn và liên tục (mỗi đêm). Nên nhớ không nói nhiều hơn 4 lời thủ thỉ mỗi lần và mỗi lời thủ thỉ phải hợp lý, thực tế. Hãy kiên nhẫn và điều kì diệu sẽ xảy ra.